Chuyện cười
Trong vườn quả, chú bảo vệ thấy Dũng, cậu bé hàng xóm đang trèo lên cây táo. Chú nói dạo để Dũng sợ:
– Giỏi nhĩ. Xuống ngay đi, không nghe lời chú sẽ mách bố đấy!
– Dũng: Chú đừng mất công
– Cậu ta cười hì hì rồi tiếp: Bố cháu đang ngồi trên cây táo bên kia kìa.
Sau khi trải qua 81 kiếp nạn, thày trò đường tăng cũng đến đc đất phật để thỉnh kinh. Anh em hồ hởi gặp như Lai.
– Như Lai: các chú có mang theo USB ko đấy ?
– Đường Tăng: sặc..
– Như Lai: thế anh truyền kinh cho các chú bằng gì bây giờ?
– Ngộ Không nhanh trí : anh bắn bluetooth vào di động cho em.
– Ngộ Không lắc mạnh tay con di động anycall haptic hiện ngay bluetooth enable.
– Như Lai ăn chơi không kém rút con netbook từ túi quần hiệu sony vaio P kích thước 16×9 ra, chỉ trong vài giây, việc truyền kinh đã xong và Như Lai bay đi.
– Đường Tăng lẩm bẩm, biết thế ở nhà search Google download cho nhanh
Một du khách Anh đến đảo Corse. Ông thấy trên bến cảng một ngư dân trẻ đang nằm trên thuyền câu hút thuốc và nhìn trời. Ngạc nhiên, ông hỏi:
– Tại sao anh không làm việc để có chiếc thuyền thứ hai?
– Để làm gì?
– Với số tiền có được từ con thuyền thứ hai, anh sẽ mua chiếc thứ 3, thứ 4, rồi cả đoàn thuyền.
– Rồi sao nữa?
– Với số tiền có được từ đoàn thuyền, anh có thể nghỉ ngơi.
– Vậy ông xem, tôi đang làm gì đây?
Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được những 100 ngàn đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi:
– Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy tiền hàng?
– Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ… Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.
– Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!
– Cậu nhân viên giải thích: Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.
Trong dịp nghỉ hè, nhà văn Victor Hugo đến một ngôi làng xinh đẹp. Cuộc sống ở đây thật thanh bình, ngày nào ông cũng thả ngựa gặm cỏ trên cánh đồng, còn mình thì lim dim tựa gốc cây tìm ý tưởng… Một hôm, choàng dậy thì ông đã thấy con ngựa biến mất. Tức điên lên, nhà văn bổ đi tìm nhưng vô ích. Thất thểu về nhà, gặp một ông cụ nông dân đi dạo trên đường, nhà văn than phiền về con ngựa. Ông cụ nhìn Hugo như một “quái vật” rồi khẽ đáp:
– Làng này toàn người tự trọng cả, không ai làm chuyện ấy đâu.
– Chợt cụ sực nhớ ra: À, mà này, cách đây mấy hôm, nghe nói có cái ông nhà văn gì đấy từ Paris đến. Hay là…
Thầy giáo trẻ hỏi học sinh:
– Ai đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành?
– (Im lặng)
– Thầy cao giọng hỏi đầy vẻ ám chỉ: Nào Peter, em có biết không?
– Thưa thầy, em ngồi ở cuối lớp nên chẳng nghe thấy thầy hỏi gì ạ.
– Em nói thế nào ấy chứ. Thôi được rồi, tôi sẽ có cách kiểm tra. Bây giờ em hãy thử hỏi tôi một câu gì đó, xem tôi có nghe rõ không?
– Vâng ạ, xin thầy hãy nói xem, hôm qua ai đã hôn chị gái em ở dưới gốc cây sồi già?
– Peter, em nói rất đúng. Thầy chẳng nghe thấy em hỏi gì cả.
-Nàng: Hôm qua anh xem trộm nhật ký xủa em phải không?
-Chàng: Sao em biết?
-Nàng: Em xem nhật ký của anh thấy có ghi vụ đó!
Thấy cô nhân viên đang gân cổ lên tranh cãi với khách hàng, sếp rất bực, gọi lại bảo:
– Tôi đã nhiều lần lưu ý cô là khách hàng luôn luôn đúng. Tại sao cô lại làm căng với ông ta như thế?
– Nhưng thưa sếp, ông khách này lại cứ khăng khăng rằng ông ta đã sai lầm ạ!
Trong lúc chờ chú rể , cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử , quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng :
– ” Ôi trời ơi , sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này ? ”
Chú rể trong phòng giật mình , mặt nóng ran .
– ” Lại còn nhăn nheo nữa , anh yêu ! ”
Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím , giận tê tái không nói được lời nào …
– ” Xem nào ,giời ạ ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn , chắc không vừa với em rồi ! ” – Cô dâu buông lời kết luận
Chú rể không chịu nổi nữa , đạp cửa đánh rầm một cái , tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm , giọng sừng sộ :
– ” Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì ! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà !!! ”
– Cô dâu : .?…
Người hát rong thuê vệ sĩ chó
Chàng hát rong tâm sự: “Nhiều người không nhận ra tôi đang ngồi trong thùng và cứ coi như tiền không chủ. Phải vất vả lắm mới chui ra chui vào cái thùng này được. Bởi vậy tôi đã mang Obi đi cùng. Chú chó này rất ngoan và chỉ đứng trên nóc thùng, nhìn mọi người qua lại”.
Theo Ananova, ban đầu, Charlie biểu diễn trong thùng như một trò vui. “Một ngày, tôi nhìn thấy thùng rác rỗng ở trung tâm thành phố và tôi liền nghĩ mình có thể chui vừa trong đó. Tôi chui vào để làm trò với bạn bè. Sau đó, tôi học chơi đàn guitar và một người bạn nhắc lại chiếc thùng. Bởi vậy tôi quyết định kết hợp hai thứ đó”.
Charlie nói rằng, anh luôn thu hút rất đông người tò mò khi họ không biết tiếng hát cất lên từ nơi nào. “Họ có thể nghe thấy tôi nhưng không nhìn thấy. Bởi vậy họ luôn dừng lại và cố gắng tìm xem tôi ở đâu”.
Tuy nhiên, ở trong thùng cũng khiến anh chàng này gặp nhiều phiền phức: “Thỉnh thoảng có người lại ném rác vào trong thùng vì không biết tôi đang ở trong”, anh kể.
Phim vệ sĩ – Bodyguard
Đạo diễn: Jun Ki Sang
Diễn viên: Cha Seung Won, Sim Eun Kyung, Han Go Eun, Lee Won Jong
Nhà sản xuất: KBS
Thể loại: Hình sự
Tổng số: 22 tập
Quốc gia: Hàn Quốc
Giới thiệu : Hong Kyung-tak là một anh chàng cao to và tốt bụng nhưng thất nghiệp, dù anh đã đi khắp nơi để kiếm việc nhưng do có bản tính muốn “trừ gian diệt bạo” nên anh không làm việc ở chỗ nào ra hồn vì những chỗ anh làm toàn là quán ba, vũ trường…
Nhưng bước ngoặt đã đến với cuộc đời anh vì cũng sau một lần “ra tay diệt ác” mà anh vô tình được KBB, một công ty vệ sĩ nổi tiếng ở Hàn Quốc chú ý. Và thế là, từ đó, anh có 1 công việc ổn định, vừa hợp với tính cách, ngoại hình anh và cũng kiếm ra nhiều tiền.
Với tính tình vui vẻ, tốt bụng và nhiệt tình trong công việc, anh được mọi người trong KBB rất yêu mến, quý trọng, đặc biệt là cô nàng vệ sĩ xinh đẹp Park Yu-jin. Tuy nhiên, giám đốc của KBB là Han Sung-su thì vô cùng căm ghét Kyung-tak đơn giản là do đáng ghen với anh, vì không thể chiếm được cảm tình của Yu-jin. Thế nhưng, Kyung-tak thì lại có vẻ thích cô nàng hàng xóm Na-young hơn vì vẻ ngây thơ, trong trắng của cô.
Công việc của Kyung-tak về sau này càng khó khăn, nguy hiểm hơn khi mà các thế lực xã hội đen trong thành phố liên tục hoành hành, và sau này anh còn phát hiện ra nhiều điều uẩn khúc, đen tối sau công ty KBB trong vụ bầu cử tổng thống và bất ngờ hơn khi Na-young cũng bị liên quan vào các hoạt động ngầm bất chính của KBB và các thế lực mafia.
Vệ sĩ bất đắc dĩ
“Thật là hài hước khi xem một ngôi sao thuộc hàng “cứng” nhất của Hollywood cố tìm cách xoay xở với một đứa bé đèo trên vai, đứa khác thì đèo trước ngực”, Jonathan Glickman – nhà đồng sản xuất phim thốt lên, khi nói về nhân vật Shane Wolfe do Vin Diesel đóng.
Nhắc đến Vin Diesel, ai cũng nghĩ đến những pha bạo lực, súng ống, những trò tốc độ và một ngoại hình vạm vỡ, cơ bắp trong XXX và The Fast and the Furious. Người xem phim quen thuộc với hình ảnh Vin là một anh hùng sắt thép, nhưng sẽ thấy nam diễn viên gạo cội của Hollywood chịu thua trận và bó tay trước lũ trẻ con quái chiêu nếu bỏ qua bộ phim hài vui nhộn Vệ sĩ bất đắc dĩ (tựa đề gốc là The Pacifier)
Shane Wolfe (Vin Diesel đóng) là một binh sĩ “thép”, sống qui tắc đúng theo kiểu nhà binh, bộ dạng lẫn tính tình rất cứng rắn. Khi được cấp trên giao nhiệm vụ bảo vệ cho gia đình của một nhà khoa học bị ám sát và người vợ phải đi làm nhiệm vụ quan trọng trong vài ngày, để lại năm đứa con cho Shane quản lý tạm thời.
Shane bất đắc dĩ đã trở thành “chị” giữ trẻ mà nắm đấm của anh có mạnh cỡ nào cũng không thể chiến đấu nổi lực lượng 5 “chiến sĩ nhí” lắm trò. Anh buộc phải chuyển “thế trận”: chăm sóc lũ trẻ bằng tình thương lẫn kỷ luật.
Tuy nhiên, chính lũ trẻ làm cho Shane thay đổi tính cách lạnh lùng và rắn rỏi của anh. Anh và lũ trẻ trở nên thân thiện, gắn bó, làm cho nhau phát triển tốt đẹp hơn.
Vin Diesel tâm sự: “Tôi bị vai diễn trong Vệ sĩ bất đắc dĩ thu hút vì không những sự hài hước mà qua đó, tôi khám phá tính cách của một người khi thay đổi như thế nào. Bộ phim rất vui nhộn và có những cảm xúc, đặc biệt quan hệ giữa Shane và lũ trẻ”.
Bộ phim giải trí vui nhộn, rất nhẹ nhàng Vệ sĩ bất đắc dĩ bắt đầu khởi chiếu ngày 12/8 tại các rạp ở Hà Nội.
Nguyễn Hằng
Việt Báo
(Theo_DanTri)
Công ty SBC
Truyện cười về Larry Ellison
Đây là bài diễn văn của Larry Ellison (Chủ tịch Oracle) tại ĐH Yale vào lễ tốt nghiệp năm 2000 và cũng vì nó, ông bị lôi ra khỏi sân khấu khi đang diễn thuyết.
“Là SV tốt nghiệp từ ĐH Yale, tôi xin lỗi nếu các bạn có thể chịu đựng được phần mở đầu trước, nhưng tôi muốn các bạn làm một điều gì đó cho tôi. Xin hãy nhìn chung quanh bạn. Hãy nhìn người bạn cùng lớp bên trái bạn. Hãy nhìn người bên phải bạn. Bây giờ, hãy xem xét điều này: 5 năm nữa, 10 năm nữa, thậm chí 30 năm nữa, kì quặc là những người bên trái bạn sẽ trở thành người thua cuộc.
Người ngồi bên phải bạn lúc đó cũng là người thua cuộc. Và bạn, người ở giữa sẽ như thế nào? Bạn có thể mong mỏi điều gì hơn? Rốt cục bạn cũng sẽ là một gã tồi mà thôi. Tất cả đều thua. Tất cả. Thực tế, khi tôi tìm kiếm trước trong số những người trước mặt tôi hôm nay, tôi không thấy được hàng ngàn tia hi vọng cho một ngày mai tươi sáng. Tôi không thấy hàng ngàn người lãnh đạo tương lai trong hàng ngàn ngành công nghiệp. Tôi chỉ thấy hàng ngàn kẻ thua cuộc. Bạn lo lắng ư? Dễ hiểu thôi. Sau cùng, tôi, Lawrence “Larry” Ellison, người bỏ học đại học nửa chừng, cả gan hùng hồn thốt ra những điều trái lẽ phải như thế trước khóa tốt nghiệp của một trong những viện có uy tín nhất đất nước này?
Tôi sẽ nói cho các bạn biết tại sao?
Bởi vì tôi, Lawrence “Larry” Ellison, người giàu thứ hai trên hành tinh, là một kẻ bỏ học giữa chừng, mà các bạn thì không. Bởi vì Bill Gates, người giàu nhất thế giới dù sao đi nữa cũng là một kẻ bỏ học giữa chừng, mà các bạn thì không. Bởi vì Paul Allen, người giàu thứ ba trên thế giới, cũng bỏ học ĐH giữa chừng, và bạn thì không làm điều đó. Và cứ tính như thế tiếp tục đi. Cho đến Michael Dell, người giàu thứ 9 trên thế giới và ngày càng đi lên rất nhanh, cũng là một thằng bỏ học giữa chừng và bạn, vâng chính lại là bạn, không như thế. Bạn thấy đảo lộn rồi ư? Có thể hiểu được mà.
Vì vậy hãy để tôi chọc giận cái tôi trong bạn bằng cách chỉ ra, một cách thẳng thắn, là bằng cấp của bạn chẳng có giá trị gì hết. Phần lớn các bạn, tôi tưởng tượng là, đã trải qua 4,5 năm ở đây, bằng nhiều cách bạn cố gắng học và chịu đựng những gì sẽ có lợi cho bạn trong những năm sắp tới. Bạn đã lập ra một thói quen làm việc tốt. Bạn đã thiết lập nên một mạng lưới các quan hệ để có thể giúp đỡ bạn khi bạn vấp ngã trên con đường của mình. Và bạn đã tạo ra những gì có quan hệ suốt đời với từ “cách chữa bệnh”.
Tất cả điều đó đều tốt. Sự thật là bạn sẽ cần đến mạng lưới đó. Bạn sẽ cần những thói quen làm việc chăm chỉ. Bạn sẽ cần “cách chữa bệnh”. Bạn sẽ cần nó vì bạn không bao giờ bỏ học nửa chừng, và chính vì thế, vâng, bạn sẽ không bao giờ ở trong số những người giàu nhất thế giới. Oh, chắc chắn là làm theo cách của bạn sẽ không bao giờ vươn tới số 10, 11 như Steve Ballmer. Nhưng mà, tôi không nói cho bạn biết là thực sự ông ta đang làm cho ai phải không?
Và để có được thành tích đó, ông ta đã bỏ học. Hơi trễ, đó là sai lầm lớn. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng, nhiều bạn ở đây, hi vọng là đa số các bạn, tự hỏi rằng ” Tôi có thể làm cái gì đây? Không còn hi vọng cho tôi nữa sao?”
Thật sự là không. Quá trễ rồi. Bạn đã miệt mài quá nhiều, tôi nghĩ là bạn biết là quá nhiều. Bạn sẽ không là người thứ 9. Bạn có một cái mũ dính liền, tôi không ám chỉ đến cái mũ vuông ( trong đồng phục lễ tốt nghiệp) mà bạn đang đội trên đầu. Hmm… Bạn thực sự thấy lo lắng ư ? Dễ hiểu mà. Vì thế đây có lẽ là dịp tốt để nuôi dưỡng niềm hi vọng. Không phải cho các bạn mà là cho khóa mới sắp tới kia. Các bạn là đồ phế thải rồi, vì thế tôi sẽ để các bạn lãnh mức lương thảm hại 200.000 đô la một năm, nơi mà đơn xin vào làm của các bạn sẽ được những thằng bỏ học hai năm trước đây kí.
Thay vào đó, tôi muôn mang lại hi vọng cho những bạn mới vào trường. Tôi muốn nói với các bạn, là tôi nhấn mạnh điều này: nên bỏ học. Hãy xếp đồ đạc và cả những ý tưởng lại và đừng quay trở lại nữa. Bỏ học đi. Đứng dậy đi.
Điều tôi muốn nói với bạn là cái mũ và áo choàng tốt nghiệp sẽ kéo bạn xuống chắc chắn như là những người bảo vệ kia sẽ lôi cổ tôi xuống khỏi sân khấu này…
(Đến lúc này thì chủ tịch của Oracle bị mời xuống khỏi sân khấu)